TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 34
Chương 34: Ở lại một lát

Mộ An không còn cách nào.

Mộ Quân Diễn lại nói tiếp: "Tất nhiên, ta cũng không thể để Cố nhị nương tử làm không công.”

Đôi mắt hạnh của Cố Hằng sáng lên.

Thưởng bạc trắng cho nàng à?

Tốt lắm, bỏ trốn cần có bạc mà!

“Chu quản gia, hãy thay mặt ta gửi một phần đại lễ đến Cố phủ, coi như là ta chuẩn bị thêm một phần cho Cố nhị cô nương lúc xuất giá.”

“Rõ, một chút nữa tiểu nhân sẽ đi sắp xếp.”

Chu Thuần Vũ cười đáp, ánh mắt đầy ẩn ý nhìn sang Cố cô nương.

Cố Hằng ngớ người, lén liếc nhìn Mộ Quân Diễn.

Hắn đây là đang chống lưng cho nàng sao?

Nhưng, đưa trực tiếp cho nàng không được à?

Đưa cho Hầu phủ chẳng phải ném bánh bao cho chó sao?

Cố Uyển Như trừng lớn đôi mắt, cơn giận trong lòng bốc lên ngùn ngụt.

Từ khi vào phủ quốc công, trừ sính lễ, nàng chưa từng nhận được bất kỳ món quà lễ nào gửi đến nhà mẹ đẻ.

Thậm chí đến đồ mang về thăm nhà cũng chỉ là những thứ bình thường, không có gì quý giá.

Hiện tại nàng mang thai cũng không được đối xử đặc biệt.

Một bữa ăn, ai nấy đều mang tâm tư riêng, nuốt không trôi. Ngoài đĩa sen xào bách hợp trước mặt Cố Hằng đã hết sạch, còn lại chẳng mấy ai động đũa.

Cố Uyển Như và Mộ An đứng dậy cáo từ, Cố Hằng cũng chỉ biết cúi đầu hành lễ xin phép lui.

Mộ Quân Diễn bỗng nói: "Cố nhị nương tử ở lại một lát. Việc sao chép lại bản thảo cần phải bàn giao rõ ràng.”

Cố Hằng vừa ngước lên đã bắt gặp ánh mắt cảnh cáo của Cố Uyển Như, lập tức cúi đầu sợ hãi.

Tâm trạng thấp thỏm cuối cùng cũng được nhẹ bớt, nam nhân này cuối cùng vẫn có chút lương tâm.

Nhưng qua chuyện đã xảy ra của hai người, giờ phải đối mặt riêng với hắn, nỗi xấu hổ lẫn e sợ khiến Cố Hằng có chút khủng hoảng.

Những gã sai vặt vội vã đi qua lại, bước chân nhanh nhẹn mà không hề phát ra chút tiếng động. Chẳng mấy chốc, bọn họ đã dọn dẹp sạch sẽ Lãm Nguyệt Hiên, sắp xếp lại bàn trà, nhóm lò than, đặt ấm trà lên trên.

Không ai chú ý đến việc Cố Hằng cúi đầu, nhưng khóe mắt lại lén lút nhìn theo bóng dáng phu thê Mộ An rời đi, rồi lại liếc sang Quốc Công gia gương mặt vẫn bình thản như cũ.

Chu Thuần Vũ vung tay, tất cả gia nhân lập tức lui ra, không còn ai xung quanh.

Hắn cũng lùi lại đứng cách đó mười bước, im lặng chờ đợi.

Mộ Quân Diễn gõ nhịp ngón tay lên bàn đá theo một tiết tấu chậm rãi, bầu không khí xung quanh như lạnh đi mấy phần. Đôi mắt sắc bén như chim ưng khóa chặt vào thiếu nữ đang luống cuống đứng đó.

_____

Cố Hằng: Lão nam nhân, ngươi thật quá xấu rồi!

Mộ Quân Diễn: Chẳng phải các nữ hài tử vẫn thường nói nam nhân không xấu sẽ không yêu sao?

3

0

3 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.