TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 21
Chương 20

Lý Tiêu Tiêu kiểm tra nhiệt độ và các chỉ số khác của Bạch Ngôn, cười tủm tỉm nói: “Cơ thể bé ngoan không còn vấn đề gì lớn nữa rồi, nhưng để tránh gây ra các bệnh khác, tốt nhất nên ở lại bệnh viện thêm hai ngày nữa để kiểm tra toàn thân.”

Cô ấy nháy mắt với Omega: “Có cần gì cứ nói thẳng với chị, đừng khách sáo, đồ đạc trong phòng bệnh VIP của giám đốc Bùi thứ gì cũng là hàng đầu cả đấy.”

Thiếu niên chớp mắt mấy cái, bối rối tiếp nhận cách xưng hô và ý tốt của bác sĩ, hai tay ôm cốc nước uống từng ngụm nhỏ, khóe môi cười lộ ra lúm đồng tiền nông, nhỏ giọng cảm ơn.

Bùi Đình Duật khoanh tay trước ngực, thấy Lý Tiêu Tiêu như bươm bướm lượn lờ quanh Bạch Ngôn, không biểu cảm gì mà nhíu mày, thờ ơ nói: “Bình thường hiệu suất làm việc của cô là thế này à?”

“Đáng thương cho tôi mới nói chuyện được với bé ngoan, mà anh đã muốn đuổi tôi đi rồi.” Lý Tiêu Tiêu vẻ mặt tổn thương, khoa trương ôm lấy tim: “Đây không phải là vì giám đốc Bùi kết hôn, tôi cũng mừng thay cho ngài sao?”

Lý Tiêu Tiêu: “Có bé ngoan đáng yêu thế này rồi, chứng rối loạn pheromone của giám đốc Bùi chẳng phải là không thành vấn đề nữa sao?”

Bạch Ngôn sững sờ một lát, đây chính là lý do ngài Bùi kết hôn với cậu ư?

Mày Bùi Đình Duật nhíu càng chặt hơn, lạnh giọng nói: “Phí hội viên tôi trả hàng năm không bao gồm chi phí nghe cô nói nhảm đâu.”

Lý Tiêu Tiêu làm động tác kéo khóa miệng, cười híp mắt vẫy tay chào tạm biệt Bạch Ngôn: “Bé ngoan, chị đi trước nhé, có cần gì cứ gọi chị bất cứ lúc nào nha.”

Tay Bạch Ngôn lơ lửng giữa không trung, từ từ vẫy vẫy: “Tạm biệt chị Tiêu Tiêu.”

Trong phòng lại trở về yên tĩnh, hắn tiếp tục ngồi lại vị trí cũ làm việc, không hề có ý định rời đi.

Thiếu niên đặt cốc nước về tủ đầu giường, nửa dựa vào đầu giường.

Cậu muốn lấy điện thoại, nhìn quanh bốn phía cũng không thấy đâu, lại ngại làm phiền hắn đang làm việc, đành không có việc gì làm nằm lại vào trong chăn nghỉ ngơi.

Nhưng dù có cẩn thận đến đâu cũng không tránh khỏi phát ra tiếng vải vóc cọ xát sột soạt.

Nghe thấy tiếng động, động tác gõ phím của Alpha dừng lại, nhìn về phía bên này, đôi mắt đen láy dưới cặp kính có vẻ hơi lạnh: “Sao thế?”

Bạch Ngôn mặt đỏ tai hồng, nhỏ giọng xin lỗi: “Xin lỗi, làm phiền ngài rồi ạ.”

Cậu đắn đo một lúc rồi nói tiếp: “Ngài Bùi, sức khỏe của tôi đã đỡ nhiều rồi, một mình tôi cũng được ạ. Hay là… ngài đi lo công việc trước đi?”

Đưa cậu đến bệnh viện, lại còn ở cạnh cậu lúc kiểm tra, nhất định đã làm lỡ không ít thời gian của ngài Bùi.

Bạch Ngôn trong lòng áy náy, Alpha vừa mới đi công tác về nhà, còn chưa được nghỉ ngơi tử tế đã phải đến bệnh viện, sao cậu lại gây thêm nhiều phiền phức cho ngài Bùi như vậy chứ.

Thiếu niên áy náy mím môi, đôi mắt hồng anh đào long lanh ánh nước, bên trong là nỗi buồn hiện rõ.

Sắc mặt Bùi Đình Duật u ám khó hiểu. Một lát sau, hắn đứng dậy khỏi chỗ ngồi, liếc cậu một cái, thờ ơ mở miệng: “Cậu rất sợ tôi.”

Giọng điệu hoàn toàn chắc chắn.

Bạch Ngôn giật mình, theo phản xạ há miệng muốn phản bác, lại phát hiện cậu căn bản chẳng có gì để phản bác cả QAQ.

Pheromone nồng đậm cuộn trào trong phòng, báo hiệu tâm trạng của Alpha không hề tốt đẹp.

Nhưng độ tương thích của hai người rất cao, cho dù là pheromone cấp S, giờ phút này cũng không còn tính công kích nữa.

Tựa như đóa hồng đã rụng hết gai nhọn, chỉ vươn ra những đầu cánh hoa mềm mại, nhẹ nhàng bao bọc lấy Omega mong manh yếu ớt trước mặt.

Mùi pheromone hoa cam đắng nồng đậm thế này… Bạch Ngôn hơi ngẩn người, dường như trong mơ cũng là mùi hương này.

Lẽ nào, ngài Bùi đã ở đây với cậu cả ngày sao?

Bùi Đình Duật đứng trước cửa sổ, thờ ơ nhìn xuống cây xanh tươi tốt bên dưới, giọng điệu không cho phép nghi ngờ: “Bạch Ngôn, tôi nghĩ cậu có chút hiểu lầm về mối quan hệ giữa chúng ta.”

Mặt Bạch Ngôn đột nhiên tái đi, cậu cắn môi dưới, từ từ ngồi dậy trên giường bệnh.

Giọng nói từ tính của Bùi Đình Duật tiếp tục vang lên: “Tôi không phải cấp trên của cậu, càng không phải chủ thuê của cậu.”

“Cậu phải hiểu, cũng phải làm việc tôi là đối tượng kết hôn của cậu.”

Bàn tay to lớn với khớp xương rõ ràng của hắn đặt trên mép quần tây, ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng, từ trong cốt cách toát ra vẻ tao nhã cao quý.

Rèm voan mỏng được kéo sang hai bên buộc gọn gàng, ánh nắng trong trẻo chiếu vào phòng, bao phủ quanh người Alpha một vầng sáng dịu nhẹ.

“Cho dù là hôn nhân hợp đồng trong thời hạn ba năm, nhưng mối quan hệ hôn nhân thực tế vẫn có hiệu lực.”

Hắn hơi hất cằm, đường viền hàm dưới sắc bén lạnh lùng, giọng điệu chậm rãi mà mạnh mẽ: “Ở trước mặt tôi, cậu không cần phải run rẩy sợ sệt, không cần phải đoán suy nghĩ của tôi, cũng không cần phải nghĩ cách làm sao để giảm bớt phiền phức cho tôi.”

“Có những thứ vốn dĩ chính là trách nhiệm của tôi —— cũng chính là bạn đời tương lai của cậu.”

“Đối với yêu cầu của tôi, nếu cậu không muốn thì cậu mãi mãi có quyền từ chối.”

11

0

2 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.