TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 32
Chương 32: Ngươi khóc đấy à (3)

May mà mọi người đều không để bụng, còn kiên nhẫn giải thích cho y: "Phía sau có một cái, nhưng chắc chắn không bằng với bên Tuần Phòng Doanh. Vũ Lâm Vệ bọn ta ở trong cung nên không cần cưỡi ngựa, vì vậy không cần luyện những thứ đó. Hơn nữa đây là Hoàng cung, không có chỗ lớn như vậy cho bọn ta làm sân tập võ."

Nguyên Thiểu đi theo bọn họ ra phía sau Hoàng cung, ra khỏi cửa hông không xa là đã đến sân tập võ.

So với sân tập võ của Tuần Phòng Doanh thì quả thực nơi này có hơi nhỏ, chắc còn chưa đến một phần năm của đối phương.

Nhưng điều này cũng có thể hiểu được, chức trách của hai doanh không giống nhau, trọng điểm huấn luyện cũng có sự khác biệt nên sân tập võ không cần có quy mô như nhau.

"Nguyên tiểu công tử?" Một người đang chỉnh nỏ ở phía không xa vừa quay đầu lại trông thấy Nguyên Thiểu, thế là vội vàng chạy nhanh đến. Nguyên Thiểu ngẩng đầu nhìn, nhận ra đây là Dương Hòe đã đến Nguyên phủ giúp y làm xe lăn gỗ lúc trước.

"Không ngờ có thể gặp tiểu công tử ở đây." Dương Hòe cười nói.

"Hôm nay ta theo nhị ca đến xem." Nguyên Thiểu nhìn chiếc nỏ trong tay hắn: "Ngươi đang luyện nỏ à?"

"Haiz, chẳng phải ngày rằm tháng sau có chuyến săn mùa thu sao? Nguyên thống lĩnh bảo ta mày mò một chút, xem xem có thể sửa lại chiếc nỏ này hay không." Dương Hòe vừa đưa chiếc nỏ trong tay cho y xem vừa nói: "Ngài cũng biết tay nghề của ta ra sao rồi đấy, ta mày mò hai ngày nay rồi, nhưng càng sửa càng không được."

Nguyên Thiểu nhận lấy chiếc nỏ trong tay hắn xem, thuận miệng hỏi: "Săn mùa thu cần dùng nỏ sao?"

"Năm ngoái dùng cung, nhưng... Nguyên thống lĩnh nói năm nay muốn đổi sang dùng nỏ thử."

"Tại sao lại đổi sang nỏ?" Nguyên Thiểu hỏi: "Nhị ca ta dùng cung rất nhuần nhuyễn mà."

Dẫu sao y cũng là học viên của Học viện Quân sự, lại có sẵn niềm hứng thú với các loại vũ khí trong thời kỳ vũ khí lạnh, bởi vậy cũng có nghiên cứu nhất định đối với cung tên và nỏ.

Cung và nỏ có một số đặc tính tương tự nhau, ngoài sự khác biệt về sức xuyên phá. Đối với những người không giỏi những thứ này, nỏ quả thực dễ sử dụng hơn bởi vì thao tác của nó là kéo cung trước, sau đó mới nhắm bắn và bóp cò, thao tác khá giống với súng.

Thế nhưng đối với những người giỏi dùng cung tên như nhị ca của y thì động tác kéo cung, ngắm và bắn gần như diễn ra trong cùng một khoảnh khắc, không cần thêm một bước bóp cò như dùng nỏ. Đặc biệt là khi đi săn, nếu phát đầu không trúng con mồi thì dùng cung để bổ sung thêm một nhát vẫn nhanh hơn nỏ rất nhiều.

"Lần này địa điểm săn mùa thu là ở bãi săn Đông Giao, rừng ở đó rậm rạp, Nguyên thống lĩnh nói dùng nỏ sẽ tiện hơn." Dương Hòe giải thích.

"Rừng rậm thì dùng nỏ tiện hơn à?" Nguyên Thiểu không hiểu: "Có lý do gì không?"

Một binh sĩ bên cạnh nghe vậy bèn nói: "Rừng quá rậm, ngựa chạy sẽ không ổn định, người cưỡi phải liên tục chú ý né tránh, lúc nào cũng phải có một tay giữ dây cương. Nếu dùng cung tên, khi đuổi theo con mồi cần cả hai tay đều rảnh, còn nỏ thì lại khác."

"Ồ... Ta hiểu rồi." Nguyên Thiểu chợt nhận ra.

"Nguyên thống lĩnh nói chiếc nỏ này không đủ nặng, bảo ta sửa lại." Dương Hòe nói: "Nhưng nỏ mà Vũ Lâm Vệ chúng ta có thể nhận được cũng chỉ có loại này là nặng nhất thôi. Nỏ nặng hơn nữa thì phải là nỏ máy cần mấy người khiêng, không thể đi săn được."

Rõ ràng Nguyên Quân Khác đã đánh giá quá cao năng lực của Dương Hòe, thế mà lại giao một công việc phức tạp như vậy cho hắn, khiến Dương Hòe vô cùng lo âu.

"Nguyên tiểu công tử, ngài có biết mày mò cái này không?" Dương Hòe hỏi.

"Ta..." Nguyên Thiểu vốn định nói có, nhưng nghĩ ngợi một lúc thì lại nhịn xuống.

Dù sao chuyện này cũng liên quan đến Vũ Lâm Vệ, y phải hỏi ý của Nguyên Quân Khác trước, không dám vội vàng nhận lời.

Theo sự hiểu biết của y, dù là thời cổ đại thì ở nhiều quốc gia, vũ khí như nỏ cũng có sự quản lý.

Chung quy y cũng không phải là người trong doanh trại, vẫn phải cẩn thận một chút để tránh bị người ta nói ra nói vào gây phiền phức cho nhị ca.

"Săn mùa thu cũng phải thi đấu với người khác sao?" Nguyên Thiểu chuyển chủ đề.

"Thi chứ... Năm nào cũng thi với Vệ Nam Từ." Một binh sĩ bên cạnh nói: "Vệ Nam Từ giành được giải thưởng ba năm liên tục rồi, ngài nói xem có tức không?"

4

0

3 tuần trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.