TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26
Chương 26: Con cáo nhỏ đang mắng người (1)

"Vệ Nam Từ quen ngươi à? Sao hắn cứ nhìn ngươi chằm chằm thế?" Người bên cạnh hỏi Nguyên Thiểu.

"Ta không quen... Ngươi nói hắn chính là Vệ Nam Từ ư?" Nguyên Thiểu kinh ngạc nói.

Lần trước rõ ràng Kim Đĩnh Tử đã nói người đó không phải là Vệ Nam Từ mà!

Không đúng, lần trước Kim Đĩnh Tử cũng nói là không quen biết đối phương.

Nguyên Thiểu lại lén liếc nhìn Vệ Nam Từ ở phía không xa, tâm trạng vô cùng phức tạp.

Không ngờ người mượn cưa của y trên phố lần trước lại chính là Vệ Nam Từ!

Ngoài dự kiến, nhưng dường như cũng hợp tình hợp lý.

Thủ đoạn tàn nhẫn như vậy, khí thế áp bức khiến người ta ngạt thở trên người hắn, thậm chí đến nhìn hắn một cái mà Nguyên Thiểu cũng thấy sợ.

Người này quả thực rất phù hợp với hình tượng của Vệ Nam Từ trong nguyên tác, không dễ chọc vào!

Nếu không phải vì Nguyên Quân Khác, chắc cả đời này Nguyên Thiểu cũng không muốn có bất kỳ dính líu nào với Vệ Nam Từ nữa.

Nhưng hôm nay đã đến rồi, y cũng không để tâm được nhiều như vậy.

"Nguyên thống lĩnh thật sự có một người đệ đệ tốt đấy." Vệ Nam Từ nói với Nguyên Quân Khác.

Nguyên Quân Khác cũng chẳng đoán nổi hôm nay Nguyên Thiểu đến đây là muốn tham dự trò vui gì, nhưng hắn không phản bác Vệ Nam Từ mà lạnh mặt nói: "Nếu sư đệ đã ngưỡng mộ thì quỳ xuống dập đầu ba cái rồi gọi một tiếng huynh trưởng, thế thì đệ đệ tốt của Nguyên mỗ cũng chính là đệ đệ tốt của ngươi."

Lúc hai người bọn họ còn ở dưới trướng Bùi thống lĩnh là tình nghĩa sư huynh đệ.

Tuy rằng Vệ Nam Từ chỉ nhập môn muộn hơn Nguyên Quân Khác nửa tháng, nhưng không thể không gọi đối phương một tiếng sư huynh. Vì vậy hắn vẫn luôn không phục, ngày thường càng không bao giờ gọi là sư huynh, chỉ khi đến trước mặt sư phụ mới khách sáo với vị sư huynh kia của mình vài phần.

"Thay vì Nguyên thống lĩnh khua môi múa mép với ta, chi bằng nghĩ xem lát nữa nếu thua thì phải ăn nói với tiểu công tử nhà ngươi thế nào." Vệ Nam Từ nói rồi lại liếc mắt về phía Nguyên Thiểu.

"Cũng không biết Nguyên tiểu công tử có hiểu lầm gì về huynh trưởng nhà mình hay không, lại còn dẫn theo đám công tử bột kia đến xem kịch. Đây là sợ nếu ngươi thua thì không có ai cười nhạo sao?"

"Bớt nói nhảm." Nguyên Quân Khác nói: "Bắt đầu đi."

Vệ Nam Từ nhướn mày, làm một động tác mời với Nguyên Quân Khác.

Cuộc thi đấu giữa hai doanh của bọn họ khá tùy ý, không có nhiều quy tắc rườm rà.

Theo quy củ, hai doanh mỗi bên chọn ra mười người, chia cặp quyết đấu. Mỗi người ba mũi tên, cưỡi ngựa vòng quanh sân tập võ một vòng, đồng thời bắn ba mũi tên vào ba bia ngắm khác nhau.

Nếu vòng đầu hòa nhau thì những người thắng sẽ tiếp tục bắt cặp quyết đấu, như vậy sẽ nhanh chóng phân được thắng bại. Cách này đơn giản thô bạo nhưng lại rất tiết kiệm thời gian, thi đấu cũng rất sảng khoái.

Nguyên Thiểu đã hỏi dò Kim Đĩnh Tử từ trước, nghe nói gần như lần nào Tuần Phòng Doanh cũng có thể áp đảo Vũ Lâm Vệ. Vậy nên y cũng không ôm hy vọng gì nhiều đối với lần tranh tài này. Lần này y đến đây hoàn toàn là vì muốn phá rối.

Nếu Tuần Phòng Doanh muốn sỉ nhục nhị ca của y, vậy thì y cũng phải thể hiện thái độ.

Trước đó Nguyên Thiểu vẫn luôn canh cánh chuyện ân nhân cứu mạng nên mới có thái độ hơi khác đối với Tuần Phòng Doanh. Nhưng tối qua y đã hoàn toàn rõ ràng rồi, nếu đã xác định được người cứu mình không phải là đồng loại, thế thì y cũng chẳng trông mong được gì nữa.

Mai sau y phải sinh sống ở thế giới này, người duy nhất có thể nương tựa ngoài chính mình ra cũng chỉ còn hai vị huynh trưởng.

Nếu đã là một gia đình thì ắt phải đồng tâm hiệp lực chống lại kẻ thù. Kẻ thù không đội trời chung của nhị ca chính là kẻ thù không đội trời chung của Nguyên gia, cũng là kẻ thù không đội trời chung của Nguyên Thiểu.

Tuần Phòng Doanh sỉ nhục nhị ca của y, nói chung chính là sỉ nhục y!

Huống hồ trận đấu này còn là do y mà ra, Nguyên Thiểu không thể ngồi yên không quan tâm đến được.

Y phải tham gia vào một chút!

Trong lúc nói chuyện, trận đấu trên sân đã bắt đầu.

Hai doanh thường xuyên tổ chức loại thi đấu này nên đôi bên đều rất quen thuộc, thậm chí đến lời chào hỏi thừa thãi cũng không có. Chỉ thấy một binh sĩ Vũ Lâm Vệ thúc ngựa xông ra, khi áp sát đích ngắm đầu tiên thì giương cung bắn tên.

5

0

3 tuần trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.