0 chữ
Chương 26
Chương 26:
Nghe xong lời này, Giang Triết chợt cười.
Chẳng rõ trong lòng hắn đang có suy nghĩ gì chỉ biết hình như đó là vui mừng.
"Không có gì đâu thầy, bọn em vẫn tốt." Giang Triết trả lời qua loa rồi xin phép thầy Lâm đi về.
"Vậy là em ấy vẫn ổn, bảo bối vẫn ở cạnh mình. Bé cưng, sao không đến gặp anh? Sắp phát điên vì em rồi." Giang Triết vừa lẩm bẩm vừa lấy tay che miệng cười, lộ ra một chút điên cuồng khó kiềm chế.
Hắn không kiềm chế được mà lắc lư người, giống như một chú cún được cho xương mà phấn khích. Có lẽ Giang Triết cũng phần nào đoán ra được Quý Nhiên luôn dõi theo mình, không ngừng ở bên cạnh mình nhưng vì lý do nào đó mà không đến gặp hắn.
Vậy chẳng phải chuyện hắn bị bệnh cậu cũng biết ư? Não Giang Triết nảy số không ngừng, nhanh chóng gọi điện cho bác sĩ tâm lý của mình để hỏi.
Những năm qua việc đi tìm tung tích của Quý Nhiên không khác gì mò kim dưới đáy biển. Không một manh mối nào hết, mọi dấu vết đều bị xóa bỏ. Giang Triết từng ầm ĩ với Giang phu nhân một thời gian nhưng thấy không moi được tung tích gì thì mới đành tìm cách khác.
Giờ có dấu vết này rồi, tìm người chỉ là vấn đề thời gian.
"Lương Minh." Giọng nói có chút trầm trọng của Giang Triết làm người bên kia có chút giật mình.
"Giang đại thiếu gia, có chuyện gì sao? Ngài phát bệnh?" Kèm theo đó là sự chột dạ khó giấu trong lời nói.
"Em ấy đến tìm cậu?" Giang Triết không vòng vo mà vào thẳng vấn đề, đánh một đòn phủ đầu.
Trong quá trình chữa bệnh cho Giang Triết, Lương Minh cũng biết không ít về chuyện tình của hai người, dẫu sao nguyên nhân cũng là từ đây mà ra.
"S..sao ngài biết? Tô..i không phải không muốn.. nói chỉ là..." Lương Minh nghe được câu thẩm vấn này liền thành tâm khai báo, cậu ta rất sợ Giang Triết, trong lời nói còn thể hiện rõ sự sợ hãi đến run rẩy của mình.
Lời nói ngập ngừng không thật sự muốn nói ra này khiến Giang Triết có chút nghiến răng, quả nhiên ai cũng gặp cậu chỉ mình hắn là không.
"Chỉ là? Cậu ngoan ngoãn nói hết đừng để tôi đến tận phòng khám tìm."
"Là ngài ấy không cho tôi nói, cũng... cũng cho tiền nhiều hơn."
"Cậu hay lắm, nhận tiền tôi còn phản bội tôi." Giang Triết cười khẩy có chút bất lực. Hắn cũng nghĩ Quý Nhiên sẽ làm cách gì đó khiến người bên kia im hơi lặng tiếng với mình như vậy, chẳng ngờ lại là lý do vô lý đến thuyết phục này.
"Em ấy đến bao giờ?"
"Mỗi khi ngài khám xong là ngài ấy đến, hỏi thăm bệnh tình của ngài ra sao rồi về." Nghe được lời này thâm tâm của Giang Triết như được xoa dịu,
"Số điện thoại của em ấy, đưa tôi."
"Tôi... tôi không có, ngài ấy đến gặp trực tiếp. Tôi từng hỏi sao ngài ấy biết ngài đi khám, ngài ấy có nói "Trên đời không thiếu cách để biết, huống chi anh ấy là của tôi"." Lương Minh thầm cầu nguyện cho mình, sao cậu ta lại dính phải hai ông trời này vậy.
Lương Minh lấy chứng chỉ hành nghề bằng đấy năm với vô số giải thưởng trong và ngoài nước ra để chắc chắn khẳng định hai người này đều điên. Còn cậu ta chính là nhân vật bất hạnh trong chuyện của hai kẻ điên vì tình này.
Giang Triết nghe được lời này có chút buồn cười. Có vẻ sau bằng đấy năm Quý Nhiên có chút thay đổi về tính cách rồi.
Với bộ óc thiên tài đó, cậu không thể nào không thành công được, liệu hiện tại có phải đã trở thành một chủ tịch công ty nào đó không?
.
.
.
Xin chào, đại khái tớ thấy tớ đang bị OOC nhân vật Giang Triết, hắn là kiểu lạnh lùng nhưng khi nhắc đến Quý Nhiên thì lại là một chuyện khác, sau bao năm thì tính cách lạnh lùng cũng bớt đi rồi có chút trưởng thành hơn. Điều này khi viết tớ khá bị mâu thuẫn bởi cách nói chuyện hành xử của Giang Triết, đại khái có thể chưa trưởng thành lắm. Vì thế mong mọi người thông cảm.
Chẳng rõ trong lòng hắn đang có suy nghĩ gì chỉ biết hình như đó là vui mừng.
"Không có gì đâu thầy, bọn em vẫn tốt." Giang Triết trả lời qua loa rồi xin phép thầy Lâm đi về.
"Vậy là em ấy vẫn ổn, bảo bối vẫn ở cạnh mình. Bé cưng, sao không đến gặp anh? Sắp phát điên vì em rồi." Giang Triết vừa lẩm bẩm vừa lấy tay che miệng cười, lộ ra một chút điên cuồng khó kiềm chế.
Hắn không kiềm chế được mà lắc lư người, giống như một chú cún được cho xương mà phấn khích. Có lẽ Giang Triết cũng phần nào đoán ra được Quý Nhiên luôn dõi theo mình, không ngừng ở bên cạnh mình nhưng vì lý do nào đó mà không đến gặp hắn.
Vậy chẳng phải chuyện hắn bị bệnh cậu cũng biết ư? Não Giang Triết nảy số không ngừng, nhanh chóng gọi điện cho bác sĩ tâm lý của mình để hỏi.
Giờ có dấu vết này rồi, tìm người chỉ là vấn đề thời gian.
"Lương Minh." Giọng nói có chút trầm trọng của Giang Triết làm người bên kia có chút giật mình.
"Giang đại thiếu gia, có chuyện gì sao? Ngài phát bệnh?" Kèm theo đó là sự chột dạ khó giấu trong lời nói.
"Em ấy đến tìm cậu?" Giang Triết không vòng vo mà vào thẳng vấn đề, đánh một đòn phủ đầu.
Trong quá trình chữa bệnh cho Giang Triết, Lương Minh cũng biết không ít về chuyện tình của hai người, dẫu sao nguyên nhân cũng là từ đây mà ra.
"S..sao ngài biết? Tô..i không phải không muốn.. nói chỉ là..." Lương Minh nghe được câu thẩm vấn này liền thành tâm khai báo, cậu ta rất sợ Giang Triết, trong lời nói còn thể hiện rõ sự sợ hãi đến run rẩy của mình.
"Chỉ là? Cậu ngoan ngoãn nói hết đừng để tôi đến tận phòng khám tìm."
"Là ngài ấy không cho tôi nói, cũng... cũng cho tiền nhiều hơn."
"Cậu hay lắm, nhận tiền tôi còn phản bội tôi." Giang Triết cười khẩy có chút bất lực. Hắn cũng nghĩ Quý Nhiên sẽ làm cách gì đó khiến người bên kia im hơi lặng tiếng với mình như vậy, chẳng ngờ lại là lý do vô lý đến thuyết phục này.
"Em ấy đến bao giờ?"
"Mỗi khi ngài khám xong là ngài ấy đến, hỏi thăm bệnh tình của ngài ra sao rồi về." Nghe được lời này thâm tâm của Giang Triết như được xoa dịu,
"Số điện thoại của em ấy, đưa tôi."
"Tôi... tôi không có, ngài ấy đến gặp trực tiếp. Tôi từng hỏi sao ngài ấy biết ngài đi khám, ngài ấy có nói "Trên đời không thiếu cách để biết, huống chi anh ấy là của tôi"." Lương Minh thầm cầu nguyện cho mình, sao cậu ta lại dính phải hai ông trời này vậy.
Giang Triết nghe được lời này có chút buồn cười. Có vẻ sau bằng đấy năm Quý Nhiên có chút thay đổi về tính cách rồi.
Với bộ óc thiên tài đó, cậu không thể nào không thành công được, liệu hiện tại có phải đã trở thành một chủ tịch công ty nào đó không?
.
.
.
Xin chào, đại khái tớ thấy tớ đang bị OOC nhân vật Giang Triết, hắn là kiểu lạnh lùng nhưng khi nhắc đến Quý Nhiên thì lại là một chuyện khác, sau bao năm thì tính cách lạnh lùng cũng bớt đi rồi có chút trưởng thành hơn. Điều này khi viết tớ khá bị mâu thuẫn bởi cách nói chuyện hành xử của Giang Triết, đại khái có thể chưa trưởng thành lắm. Vì thế mong mọi người thông cảm.
2
0
3 tuần trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
