TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16
Chương 16

Giang Kỳ quyết định lát nữa về sẽ nghiên cứu kỹ lại kịch bản, tìm hiểu thói quen sinh hoạt và các kỹ năng của ông Johan, như vậy mới tiện nghiên cứu cách lên sao.

Khi ông Johan ăn xong miếng mì cuối cùng, Giang Kỳ cũng hỏi câu hỏi cuối cùng: "Bây giờ ông có mong muốn gì không?"

Cho dù ông Johan là nhân vật trong kịch bản, thì bây giờ cũng coi như là một người sống sờ sờ, cũng nên có thất tình lục dục, cảm xúc vui buồn giận hờn và những việc mình muốn làm.

"Có." Ông Johan nói chắc như đinh đóng cột.

"Tôi muốn sống ở khu nhà giàu."

Giang Kỳ: ?

Cậu cũng muốn lắm chứ!

"Cái này có hơi khó." Giang Kỳ nói một cách khéo léo.

Là một kẻ nghèo kiết xác được hệ thống trò chơi lựa chọn mà số dư tài khoản ngân hàng chưa đạt tới năm con số, Giang Kỳ tỏ vẻ tiền thuê nhà ở khu cao cấp quá đắt, không phải thứ mà cậu có thể gánh nổi.

Ông Johan cũng không có phản ứng gì, chỉ gật gật đầu.

Bát mì đã hết.

"Còn có yêu cầu nào khác không?" Giang Kỳ hỏi.

"Tôi cần một công việc." Ông Johan nhìn cái bát không của Giang Kỳ: "Khi ăn loại mì này là phải uống hết cả nước dùng sao?"

"Cái đó thì không cần."

Ông Johan cũng không uống nước dùng, chỉ lặng lẽ ngồi trên ghế.

Việc triệu hồi thẻ bài rồi có một người sống cần ăn uống xuất hiện là điều Giang Kỳ không ngờ tới, Giang Kỳ tính toán tiền tiết kiệm của mình một chút, lại trộm nhìn chi tiết thẻ bài của ông Johan, trong lòng đã có quyết định.

"Lát nữa tôi đưa ông đi mua ít đồ tắm rửa quần áo, mấy ngày nay ông ở tạm nhà tôi, điện thoại..."

"Tôi có." Ông Johan móc điện thoại từ trong túi ra, không chỉ có điện thoại mà còn có ví tiền, bên trong có một chứng minh thư tại Anh, thẻ đi lại và một ít bảng Anh.

Cũng không biết có dùng được chứng minh thư này không.

Giang Kỳ nhận lấy điện thoại của ông Johan nhìn thử, là loại điện thoại "cục gạch" màn hình xanh kiểu cũ, Giang Kỳ đã không thấy kiểu điện thoại này từ hồi học cấp hai. Vẫn còn dùng được, Giang Kỳ dùng điện thoại "cục gạch" của ông Johan thử gọi cho mình, phát hiện vậy mà bên trong có sim điện thoại trong nước.

Không ngờ hệ thống thẻ bài này cũng rất biết ý người, sim điện thoại cũng nhập gia tùy tục.

Không cần mua điện thoại là tiết kiệm được một khoản, Giang Kỳ trả lại điện thoại cho ông Johan, nói tiếp: "Hiện tại tôi là chủ một cửa hàng game kịch bản, tạm thời ông làm nhân viên cửa hàng, chủ yếu phụ trách vệ sinh trong tiệm, có yêu cầu gì thì cứ trực tiếp nói với tôi là được, mặc dù không chắc có thể đáp ứng được."

Ví dụ như ở khu nhà giàu.

Điều Giang Kỳ đang phân vân nhất bây giờ là sau này ông Johan ở đâu.

Nhà cậu là căn hộ lớn bốn phòng ngủ hai phòng khách, cậu, Giang Băng và bố mẹ mỗi người một phòng, còn một phòng là phòng cho khách. Bây giờ Giang Băng chạy đi trốn tránh hiện thực, chắc chắn một thời gian ngắn nữa cũng chưa về, bố mẹ Giang Kỳ ở nước ngoài làm ăn quanh năm, thường chỉ có Tết mới về, về lý mà nói thì ông Johan ở tạm vài tháng hoàn toàn không có vấn đề gì.

Vấn đề bây giờ là cô út và bác cả của Giang Kỳ cứ cách vài bữa là lại đến nhà đưa đồ ăn cho Giang Kỳ.

Giang Kỳ có nhiều họ hàng, riêng cậu đã có ba người, bên nội thì có hai ông bác và một cô. Vì ông bà nội Giang Kỳ mất sớm, bố Giang Kỳ là Giang Hiểu Lượng, bác hai Giang Hiểu Quang và cô út Giang Hiểu Hồng đều do một tay bác cả Giang Hiểu Khang nuôi lớn.

Anh cả như cha, Giang Hiểu Khang vừa làm cha vừa làm mẹ nuôi các em khôn lớn, hồi trẻ vì nuôi các em mà mãi không có tiền cưới vợ, hơn ba mươi tuổi mới lấy được vợ, khiến cho cô con gái duy nhất Giang Uyển Uyển còn nhỏ hơn Giang Kỳ một tuổi. Chính vì vậy, quan hệ giữa các bác, cô của Giang Kỳ vô cùng thân thiết, chỉ cần ở cùng một thành phố thì lễ tết nhất định phải tụ tập, mỗi năm Tết đến đều phải cùng nhau đến nhà Giang Hiểu Khang ăn cơm tất niên.

7

0

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.