Chương 85
[Bản Dịch] Vạn Tướng Chi Vương
Tổng bộ Khê Dương Ốc bên kia đột nhiên phái người đến quận Thiên Thục, trong đó e rằng có sự tranh đấu ngầm giữa phe của Khương Thanh Nga và Bùi Hạo. Nhưng cuối cùng người đến lại là một Trịnh Bình trưởng lão không có khuynh hướng đứng về phe nào, hơn nữa còn cổ hủ ngoan cố, có thể thấy đây là kết quả tranh đấu cuối cùng của hai bên.
Xét theo một nghĩa nào đó, đây không hẳn là một tin xấu.
Chỉ là, nếu thật sự phải dựa theo thành tích của các phòng luyện chế để quyết định chức vị Hội trưởng, vậy thì bất lợi của Nhan Linh Khanh quá lớn. Dù sao phòng luyện chế tam phẩm trong tay Trang Nghị mới là sản phẩm trọng yếu của Khê Dương Ốc. Thậm chí, lợi nhuận mỗi năm của nó còn cao hơn cả phòng luyện chế nhất phẩm, nhị phẩm cộng lại.
Nhan Linh Khanh ở bên cạnh hoàn toàn hiểu rõ điểm này, gương mặt xinh đẹp lạnh như băng, trong đôi mắt đẹp ngập tràn tức giận, sắp sửa bộc phát.
Lý Lạc đột nhiên giơ tay đặt lên mu bàn tay Nhan Linh Khanh, mắt nhìn chằm chằm Trịnh Bình trưởng lão, hỏi: "Có phải phòng luyện chế nào có thành tích tốt nhất tiếp theo sẽ được thăng nhiệm làm Hội trưởng đúng không?"
"Đúng vậy." Trịnh Bình trưởng lão gật đầu.
Lý Lạc trầm ngâm vài giây, cuối cùng nói: "Biện pháp này không tồi, cứ làm theo vậy đi."
Dứt lời, lập tức gây ra tiếng xôn xao nho nhỏ.
Thái Vi và Nhan Linh Khanh hơi kinh ngạc nhìn cậu, đương nhiên không hiểu tại sao cậu lại đồng ý. Bởi vì đây rõ ràng là đem chức vị Hội trưởng chắp tay nhường cho người khác.
Trang Nghị kia cũng ngây ngốc vài giây, ngay sau đó bật cười ha hả nói: "Quả nhiên là thiếu phủ chủ biết nhìn đại cục! Mà cũng đúng thôi, mục đích cuối của tất cả chúng ta là muốn Khê Dương Ốc phát triển tốt hơn sao? Khê Dương Ốc ngày càng lớn mạnh, chẳng phải sẽ giúp thiếu phủ chủ kiếm được nhiều tiền hơn à?"
Trịnh Bình trưởng lão cũng hơi kinh ngạc, ông ta nhìn Lý Lạc nói: "Thiếu phủ chủ thật sự quyết định như vậy?"
Lý Lạc mỉm cười gật đầu, sau đó không nói thêm gì nữa, kéo Thái Vi và Nhan Linh Khanh vẫn còn đang kinh ngạc rời khỏi phòng nghị sự.
Ra khỏi phòng nghị sự, Lý Lạc lập tức buông hai cô gái ra nhưng lúc này, Nhan Linh Khanh đã tức giận nói: "Lý Lạc, cậu đang làm cái quỷ gì vậy hả? Quy tắc đó cực kỳ bất lợi cho tôi, tại sao lại chấp nhận? Nếu cậu không muốn tôi ở đây, cứ nói thẳng một tiếng, tôi sẽ lập tức trở về Vương Thành."
Thái Vi cũng dùng đôi mắt đẹp của mình nhìn chằm chằm vào Lý Lạc. Từ những lần tiếp xúc trong khoảng thời gian này, cô ấy biết Lý Lạc không phải là người làm loạn nhưng hành động hôm nay của cậu, thật sự khiến người ta không hiểu nổi.
Sau khi Nhan Linh Khanh đến chi nhánh Khê Dương Ốc ở quận Thiên Thục, phải trải qua nhiều nỗ lực mới duy trì được cục diện trước mắt. Bây giờ, chỉ vì một câu nói của Lý Lạc mà bị đánh thẳng về nguyên hình.
Lý Lạc nhìn hai cô gái, cười nói: "Hai chị gái à, tôi không phải là kẻ ngốc, chẳng lẽ còn không nhìn rõ ai mới đáng tin cậy sao?"
Thái Vi nghi hoặc nhìn cậu, Nhan Linh Khanh thì khoanh tay trước ngực, tức giận quay người đi, không muốn để ý đến cậu.
"Mặc dù quy tắc này không có lợi cho chị Linh Khanh nhưng hai người không cảm thấy, đây là một cơ hội tốt nhất để danh chính ngôn thuận đưa chị Linh Khanh lên vị trí Hội trưởng, đuổi cổ tên tai họa Trang Nghị đi sao?" Lý Lạc cười nói.
Thái Vi và Nhan Linh Khanh nhíu mày liễu, đây quả thực là một cơ hội tốt nhưng mấu chốt là Trang Nghị đang ở thế thượng phong tuyệt đối. Nếu tiếp tục cuộc chơi này, rốt cuộc ai mới là người bị đuổi đi đây?
Thế nhưng, ánh mắt của Thái Vi lại lóe sáng, rồi kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Lý Lạc.
"Chẳng lẽ..."
"Cậu có cách giúp Linh Khanh lật ngược tình thế?"
24
0
3 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
