TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 61
Chương 46

Có câu nói qua thôn này chưa chắc đã có cửa hàng này nữa, anh Tạ sao vẫn dửng dưng như vậy được?

Dòng người xám xịt qua lại trước mặt, Tạ Lệ dựa vào gốc cây, lặng lẽ nhìn về phía Kiều Minh Nguyệt đang đứng từ xa, nổi bật trong đám đông. Giọng anh lạnh nhạt: “Đừng nói mấy lời đó trước mặt cô ấy.”

Theo đuổi ư? Anh lấy gì mà theo đuổi?

Là một gia cảnh nghèo khó, tai tiếng khắp nơi? Hay là danh tiếng xui xẻo, khiến ai cũng muốn tránh xa ba thước?

Ánh trăng trên trời đã chiếu lên người anh một lần, thế là đủ rồi.

Anh không được tham lam. Có thể nhìn cô dưới danh nghĩa bạn bè đã là may mắn hơn tất cả những giấc mơ trước đây của anh.

Tề Thiệu Huy nhìn ánh mắt buồn bã của Tạ Lệ, không biết phải nói gì thêm.

Khi Kiều Minh Nguyệt bước ra khỏi bưu điện, cô cảm thấy bầu không khí giữa mọi người có gì đó là lạ: “Sao thế? Có chuyện gì à?”

Thiệu Huy lập tức đeo một kiện bưu phẩm lên vai, cười nói: “Không có gì đâu! Đói quá rồi, chúng ta ăn cơm xong hẵng về. Hôm nay tôi mời!”

“Không được, tôi phải mời mới đúng chứ! Các anh giúp tôi mang đồ mà.” Kiều Minh Nguyệt cũng đói bụng, dẫn mọi người đến tiệm cơm quốc doanh gần đó.

Ở cửa tiệm cơm quốc doanh treo một tấm bảng đen ghi thực đơn trong ngày.

Nhân viên quán thì vẫn giữ nguyên phong cách lạnh lùng, hất mặt hỏi: “Ăn gì?”

Kiều Minh Nguyệt đang đói bụng cũng không so đo, nhanh chóng gọi món với người phục vụ:

“Một phần thịt kho, một phần măng xào khô, một đĩa cá chiên nhỏ, một tô canh rau, và bốn bát cơm.”

Người phục vụ không quay đầu lại, đáp cụt lủn: “Tổng cộng một đồng ba hào và bốn lạng tem phiếu.”

Kiều Minh Nguyệt vừa thò tay vào túi lấy tiền thì Tạ Lệ đã đưa ra mấy tờ tiền nhàu nhĩ cùng tem phiếu.

“Anh...” Kiều Minh Nguyệt định nói gì đó nhưng khi thấy anh quay người đi, lại im lặng.

Bây giờ thái độ nhân viên tiệm cơm quốc doanh chẳng mấy thân thiện, trừ những người có bối cảnh, những người phục vụ còn lại đều rất khó chịu. Nhưng việc làm ăn ở đây vẫn rất tốt chủ yếu dựa vào nguyên liệu ngon, mùi vị cũng tốt.

Bữa ăn này là bữa ngon nhất mà Kiều Minh Nguyệt được ăn kể từ khi xuống nông thôn ngoại trừ ngày hôm trước Tạ Lệ đưa thịt nướng. Dù cố giữ chút hình tượng, cô vẫn ăn đến no căng, không nói được câu nào.

Thấy vậy, Tạ Lệ lặng lẽ rót cho cô một ly nước, khóe môi thoáng hiện một nụ cười nhẹ.

Kiều Minh Nguyệt ăn ngon nhưng ăn được ít, nên phần còn lại được hai anh em họ Tề xử lý sạch sẽ, không để sót giọt canh nào.

Nghĩ đến tài nghệ nấu nướng của mình, Kiều Minh Nguyệt quyết định mua thêm vài cái bánh bao vừa nhân thịt vừa nhân rau ở tiệm cơm quốc doanh. Cố nhét vào tay anh em họ Tề, nhưng Tạ Lệ thì nhất quyết không chịu nhận.

“Chị Tiểu Kiều, sao chị lại mua nhiều bánh bao thế? Mẹ em bảo tự làm sẽ rẻ hơn nhiều.” Tề Thiệu Bằng vừa cầm bánh bao vừa thật thà khuyên nhủ.

Kiều Minh Nguyệt thở dài: “Nhưng chị đâu biết làm... Chị nấu ăn dở lắm.”

Tạ Lệ liếc nhìn cô, không nói gì, chỉ lẳng lặng mang bưu phẩm đi tiếp.

Tề Thiệu Huy nhìn theo, hận sắt không thành thép. Anh còn giả bộ nữa đi! Cơ hội tốt thế mà không biết nắm lấy, đến lúc mất vợ rồi thì có mà khóc đến sập núi!

Đinh Diễm Hồng nấp bên đống rơm, nhìn thấy Kiều Minh Nguyệt ra khỏi đội liền hớn hở chạy về khu nhà thanh niên.

Nhân lúc nghỉ ngơi, ai cũng ở trong sân làm việc riêng.

Vừa thấy Đinh Diễm Hồng bước vào, tất cả lập tức im bặt, không ai thèm nhìn cô ta lấy một lần.

Bị đối xử như vậy, Đinh Diễm Hồng lập tức tủi thân.

Cô ta vốn nghĩ rằng vì không có bằng chứng rõ ràng về việc mình ăn cắp lương thực, mọi người sẽ chỉ ngầm nghi ngờ chứ không đến mức tuyệt giao. Nhưng bây giờ không chỉ cơm chung bị hủy bỏ, mà bất cứ ai nhìn thấy cô ta cũng như gặp quỷ. Ngay cả khi cô ta chủ động bắt chuyện, chẳng ai thèm đáp lại.

Càng nghĩ, cô ta càng thấy bực bội. Chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ nhặt, có đáng đến mức này không? Chắc chắn là có kẻ nói xấu mình sau lưng.

2

0

2 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.