TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 19
Chương 19

Một nữ thanh niên trí thức từng say xe lúc trước giơ tay hỏi: “Đội trưởng, phòng đơn kia có được chọn không ạ?”

Tề Chí Quốc giải thích rõ ràng để tránh hiểu lầm: “Phòng đơn này dành cho Kiều Minh Nguyệt. Đây là nhà cũ của gia đình mẹ nuôi cô ấy, nên căn phòng này đã được giữ lại riêng cho cô. Mọi người không có ý kiến gì chứ?”

Nghe vậy, đám thanh niên trí thức lập tức dẹp ý định tranh phòng đơn, vội vàng nói: “Không ý kiến, không ý kiến!”

Cô gái vừa hỏi là Nhϊếp Mạn Lệ nhún vai, tỏ vẻ không để tâm, rồi xách hành lý vào chọn chỗ ngủ.

Lúc này, Kiều Minh Nguyệt mới nhận ra vì sao căn nhà lại có cảm giác quen thuộc. Hóa ra đây là nơi cô từng ở cùng mẹ khi còn nhỏ. Đúng căn phòng này luôn!

Phòng đơn không có nhiều đồ đạc: một chiếc giường đơn giữa phòng, cạnh cửa sổ là một chiếc bàn gỗ cũ và một chiếc ghế gỗ.

Mọi thứ trong phòng đều rất sạch sẽ, rõ ràng mẹ nuôi và gia đình đã dọn dẹp trước.

Mẹ Từ nhanh nhẹn trải chăn đệm lên giường, ấn thử vài lần rồi cười bảo:

“Con gái, lại đây thử xem, có cứng không?”

Kiều Minh Nguyệt sực tỉnh, ngượng ngùng bước tới: “Mẹ nuôi, để con tự trải giường là được mà.”

“Con gái ngốc, đã gọi ta là mẹ rồi còn khách sáo gì nữa? Con đừng quên, nếu không có mẹ con, thì...”

“Thì mẹ đã chẳng còn mạng.” Kiều Minh Nguyệt thở dài: “Con biết mẹ sẽ nói vậy mà. Được rồi, sau này con sẽ phiền mẹ nhiều lắm, lúc đó mẹ đừng có hối hận đấy nhé.”

Mẹ Từ lườm yêu cô: “Nói bậy! Mẹ còn yêu con không hết ấy chứ.”

Sau khi trò chuyện một lúc, Kiều Minh Nguyệt nhớ ra hai anh trai nuôi vẫn còn đang đứng ngoài nắng. Cô liền kéo mẹ Từ ra ngoài để họ khỏi đợi lâu.

Lúc này, các thanh niên trí thức khác cũng đã chọn xong phòng. Đội trưởng Tề căn dặn họ mượn gạo từ đại đội rồi rảo bước về nhà.

Mẹ Từ nhìn trời, bảo Kiều Minh Nguyệt về nghỉ ngơi một chút. Đến tối trời mát sẽ qua đón cô đi ăn cơm, rồi cùng hai con trai rời đi.

Khi tiễn mẹ nuôi và hai anh trai ra cửa, Kiều Minh Nguyệt quay đầu lại, ánh mắt lại dừng trên căn nhà tranh có người phụ nữ hát tuồng. Cô không nhịn được hỏi:

“Mẹ nuôi, nhà đó là của ai thế ạ? Lúc nãy con thấy hình như có người đang hát.”

Mẹ Từ lập tức cau mày: “Nhà đó con không cần quan tâm. Sau này gặp thì tránh xa ra, biết chưa?”

Anh hai Từ chen vào: “Đúng đó Minh Nguyệt, tốt nhất là đừng dính dáng tới nhà đó. Trong nhà có một thằng nhóc dữ lắm, ngay cả chó trong làng còn sợ nó.”

Vậy thì thôi.

Dữ đến mức chó còn sợ.

Kiều Minh Nguyệt nghe vậy không khỏi tưởng tượng ra một gã đàn ông cao lớn, râu ria xồm xoàm, trông dữ tợn đến mức ngay cả chó cũng phải tránh xa. Nghĩ đến cảnh tượng đó, cô rùng mình, vội gật đầu: “Dạ, con biết rồi! Sau này nhất định sẽ tránh thật xa.”

Chuyện gì cũng không hóng hớt, sau này nhất định sẽ cách nhà này rất xa.

Khi họ vừa ra khỏi cổng, một người phụ nữ xách giỏ đi tới, trông có vẻ thân thiết với Vương Tam Ni. Hai người nhanh chóng trò chuyện rôm rả bên lề đường.

Kiều Minh Nguyệt thấy mẹ nuôi cười tươi rói, thỉnh thoảng còn liếc về phía cô.

“...”

Kiều Minh Nguyệt cảm thấy không được tự nhiên, liền lui về phía sau và quay sang hỏi hai anh trai nuôi: “Anh cả, anh hai, em hỏi chút. Trong làng có ai tên là Tạ Lệ không?”

Cô chưa từng gặp Tạ Lệ thời trẻ nên sợ không nhận ra. Vẫn nên hỏi trước cho chắc.

Hai anh em nhà họ Từ nhìn nhau, rồi hỏi lại: “Minh Nguyệt, em quen Tạ Lệ à?”

“Quen chứ.” Kiều Minh Nguyệt bịa ngay: “Lúc nhỏ em từng đến đây mà, hồi đó em với cậu ấy chơi thân lắm. Chúng em là bạn cũ đó. Anh thấy sao? Chắc chắn Tạ Lệ không dữ như gã đàn ông chó còn sợ kia chứ?”

“...”

Hai anh em im lặng, biểu cảm khó tả. Cuối cùng anh cả Từ ho khan rồi nói: “Khá là giống đấy.”

Anh cố nghĩ một lúc rồi phun ra: “Như nhau cả thôi.”

“???”

Kiều Minh Nguyệt tròn mắt. “Như nhau” là sao?

Không lẽ Tạ Lệ bây giờ trông xấu xí lắm?

Nghĩ cũng phải, ở nông thôn ăn uống thiếu thốn, có người thì xanh xao, có người lại béo phì. Đòi hỏi cao quá cũng không được.

8

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.