TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 15
Khách Đến

Các tỳ nữ trong sân viện của Đông Dương Hầu phu nhân cúi đầu đứng hầu, nín thở không dám ho he.

Đông Dương Hầu phu nhân sau khi rửa mặt thay y phục thường ngày bước vào gian phòng phía đông, Hứa ma ma vội vàng muốn dâng trà, một thiếu nữ mặc váy lụa màu xanh ngọc bích đứng bên cạnh đã nhanh tay đón lấy.

"Hứa ma ma, để ta làm cho." Nàng nói.

Hứa ma ma nhìn khuôn mặt tươi sáng của thiếu nữ, mỉm cười nhường đường.

Đông Dương Hầu phu nhân đã ngồi xuống chiếc giường La Hán cạnh cửa sổ, thiếu nữ khẽ khom người.

"Người đừng giận, bá phụ không phải cố ý không gặp người." Nàng ta nhẹ giọng nói.

Đông Dương Hầu phu nhân cười khổ, hôm nay bà đến Định An Bá phủ, không bị cản ngoài cửa, nhưng vào trong lại được tam phu nhân của Bá phủ tiếp đón.

"Thái phu nhân hôm qua ăn uống không cẩn thận bị đau bụng, thái y dặn phải tĩnh dưỡng không gặp ai, lão bá gia đi chùa Linh Tuyền ở Tây giao, đại tẩu sáng sớm đã về nhà mẹ đẻ thăm phụ thân mới từ quan về." Tam phu nhân Định An Bá phủ, là con dâu thứ, rụt rè nói, "Phu nhân đừng chê, chỉ có mình ta tiếp đón người."

Tam phu nhân xưa nay ngây ngô không được việc, chuyện tiếp khách trong phủ chưa bao giờ đến lượt nàng ta, trước đây Đông Dương Hầu phu nhân gặp, cũng chỉ mỉm cười chào hỏi, nhưng bây giờ bà nào dám chê, Định An Bá phủ có người tiếp đón bà, bà đã thấy mãn nguyện rồi.

Bà vừa mở miệng muốn nói chuyện Chu Cảnh Vân, tam phu nhân đã vội vàng nói "Những chuyện phu nhân nói ta không hiểu." Lại nói "Thế tử là đứa trẻ tốt, chỉ tiếc tam cô nương nhà chúng ta phúc mỏng." Rồi rơi nước mắt.

Câu chuyện cũng không thể tiếp tục được nữa.

Đông Dương Hầu phu nhân chỉ đành cáo từ trở về.

Nhưng khi sắp ra cửa, bát tiểu thư Lục Cẩm của Định An Bá phủ đã đuổi theo, cùng bà lên xe.

"Nghĩa mẫu." Lục Cẩm lại đưa trà, quỳ một gối trước mặt Đông Dương Hầu phu nhân, "Từ khi nhận được thư của thế tử ca ca, bá phụ đã đi chùa Linh Tuyền ở Tây giao rồi, nếu giận thì đã đến tìm nghĩa phụ nghĩa mẫu rồi."

Lục Cẩm là đích ấu nữ của nhị lão gia Định An Bá phủ, nhị lão gia không được thừa tước, thành thân liền ra ở riêng, vẫn luôn làm quan ở bên ngoài, nhị phu nhân sức khỏe yếu, quanh năm nằm trên giường, không quản được con cái, thái phu nhân Định An Bá thương xót, đặc biệt đón ấu nữ của ông ta về nuôi, muốn tìm cho nàng một mối hôn sự tốt, tìm tới tìm lui, thấy vẫn là kết thông gia với Đông Dương Hầu phủ là tốt nhất, nhưng Chu Cảnh Vân luôn né tránh.

Hai năm trước vào dịp Tết, thái phu nhân Định An Bá trong một bữa tiệc đã hỏi thẳng trước mặt khách khứa, Chu Cảnh Vân cũng cứng đầu từ chối ngay tại chỗ khiến cho tình cảnh rất ngượng ngùng, lúc này Lục Cẩm ra quỳ trước mặt Đông Dương Hầu phu nhân.

"Tổ mẫu muốn thân thiết với phủ phu nhân, chi bằng phu nhân nhận con làm nghĩa nữ."

Làm nghĩa nữ cũng coi như người một nhà, Định An Bá phủ giữ được thể diện, Chu Cảnh Vân cũng không cần phải từ chối nữa, Đông Dương Hầu phu nhân liền đồng ý ngay.

Nghĩ đến việc lúc trước hai nhà suýt nữa trở mặt may nhờ Lục Cẩm hóa giải, bây giờ lại là Lục Cẩm theo đến an ủi, sắc mặt Đông Dương Hầu phu nhân dịu lại, nắm lấy tay Lục Cẩm.

"Chuyện của người lớn, không liên quan đến con." Bà nói.

Lục Cẩm ngồi bên cạnh Đông Dương Hầu phu nhân, nhẹ nhàng xoa bóp vai cho bà: "Người lớn cũng đều vì con cái, là vì chúng con, mới khiến người phải phiền lòng như vậy."

Lời này đúng là nói trúng tim đen, từ khi lấy chồng làm vợ làm mẹ, hỉ nộ ái ố đều xoay quanh con cái, Đông Dương Hầu phu nhân thở dài.

"Con cái đều là oan gia." Bà nói, "Đáng đời ta phải trả nợ."

Lục Cẩm nhẹ giọng nói: "Có thể trả nợ cũng là phúc."

Có người không có phúc phận này, ví dụ như Định An Bá, tam nữ nhi qua đời, không còn nữa...

Đông Dương Hầu phu nhân lại thở dài.

"Tam tỷ tỷ không còn nữa, bá phụ không nỡ để người rời đi, cho nên mới dây dưa với phu nhân và thế tử, như vậy, trong lòng bá phụ, tam tỷ tỷ như vẫn còn ở đây." Lục Cẩm nhỏ giọng nói, "Bây giờ thế tử cuối cùng cũng tái giá, bá phụ không phải giận, mà là hoang mang không biết làm sao, không biết phải đối mặt thế nào, nên mới tránh mặt."

Đặt mình vào hoàn cảnh của Định An Bá, chắc cũng sẽ như vậy, Đông Dương Hầu phu nhân tay Lục Cẩm: "Ta biết, đừng nói Định An Bá không biết làm sao, ta cũng không biết làm sao."

Khóe miệng Lục Cẩm thoáng hiện ý cười, ngay sau đó nụ cười trở nên tinh nghịch: "Con biết mà, nghĩa mẫu cũng bị dọa sợ rồi."

Đông Dương Hầu phu nhân cũng không giấu nàng ta: "Ta và Định An Bá gần như cùng lúc nhận được tin, trước đó thật sự một chút cũng không biết." Nói đến đây lại không giấu được vẻ tức giận, "Cảnh Vân thật là hoang đường!"

Lục Cẩm cười nói: "Thế tử ca ca có phải bị nghĩa mẫu bức đến đường cùng không? Cho nên mới đột ngột thành thân?"

"Ta nào có bức ép hắn! Ai có thể bức ép được hắn?" Đông Dương Hầu phu nhân nói với vẻ bất bình, nói đến đây lại vội vàng nói, "Kỳ thật lúc trước tiên đế đã đề cập hôn sự cho hắn vài lần, chỉ khi nói đến tỷ tỷ của con, hắn mới đồng ý."

10

0

4 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.