TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 23
Chương 23

Hơn sáu giờ sáng hôm sau, cả hai người đều bị tiếng chuông đồng hồ báo thức làm cho tỉnh giấc.

Lâm An Lan dụi dụi mắt, mơ mơ màng màng.

Trình Úc thấy cậu còn chưa tỉnh ngủ thì nói: “Em ngủ thêm một lát nữa đi, anh đi pha nước cho em.”

“Không cần đâu.”

Lâm An Lan ngáp một cái rồi xuống giường thay quần áo, Trình Úc thì đi hứng nước để rửa mặt.

Hai người ăn bữa sáng bằng bánh quy, sửa soạn qua loa một chút rồi đi đến trường tiểu học.

Lý Vĩnh Tư đến sớm hơn hai người họ, đang ở trong văn phòng giáo viên sắp xếp thời khóa biểu.

Lúc Lâm An Lan đến thì cô mang thời khóa biểu đã sắp xếp xong đến cho cậu xem: “Buổi sáng học Ngữ văn, Toán, Tiếng Anh, Mỹ thuật, buổi chiều học Toán, Ngữ văn, Tiếng Anh, Thể dục, cậu thấy sao?”

Lâm An Lan suy nghĩ một chút rồi nói: “Em xoá môn tiếng Anh của buổi chiều đi, tiếng Anh cần có hệ thống học tập riêng, nếu không sẽ rất dễ quên, hơn nữa cũng không thiết thực lằm đối với bọn trẻ. Đổi thành môn Toán đi, toán thiết thực với quan trọng hơn.”

“Được.” Lý Vĩnh Tư đổi môn tiếng Anh buổi sáng thành môn Toán rồi dán thời khóa biểu lên tường.

Phòng làm việc này rất nhỏ, chỉ có có hai cái bàn tương đối lớn, hai bên có hai cái ghế tựa để giáo viên ngồi soạn bài.

Nhưng Lâm An Lan vẫn lịch sự ngồi xuống một cái bàn khác và giữ khoảng cách với cô.

Cậu lấy đồ ăn vặt mua ngày hôm qua ra, lấy một phần đưa cho Lý Vĩnh Tư: “Lát nữa lên lớp chia cho bọn nhỏ.”

Lý Vĩnh Tư không ngờ cậu lại còn mua đồ ăn vặt cho học sinh, kinh ngạc nói: “Anh Lâm, anh thật chu đáo, ngay cả em cũng không nghĩ tới, cảm ơn anh.”

“Có gì đâu.” Nói xong Lâm An Lan quay lại bàn làm việc bắt đầu chuẩn bị bài học.

Tám giờ, học sinh lục tục đi vào lớp.

Môn đầu tiên là Ngữ văn do Lâm An Lan phụ trách. Lý Vĩnh Tư làm động tác cổ vũ cậu. Lâm An Lan cầm đồ ăn vặt và sách vở bước ra khỏi văn phòng đi đến lớp học.

Kết quả vừa bước vào cửa cậu lập tức sững người---Trình Úc đang ngồi ở hàng ghế cuối cùng của phòng học. Vừa thấy cậu anh lập tức ngồi thẳng người, vô cùng gương mẫu như trong quân đội.

Lâm An Lan trừng mắt nhìn anh. Không phải bây giờ anh phải đang ở một lớp học khác chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho hôm nay sao? Sao bây giờ lại ở đây?

Còn Trần Anh Kiệt ngồi cạnh anh sao cũng có mặt ở đây luôn vậy?

Lâm An Lan nghi hoặc nhìn Trình Úc, Trình Úc cười cười với cậu, nháy mắt với cậu một cái.

Lâm An Lan không còn cách nào khác đành mắt nhắm mắt mở cho anh tiếp tục ngồi, giả vờ xem anh cũng là một học sinh trong lớp.

4

0

4 tuần trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.