TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 7
Chương 7

Cố Gia cúi mắt nhìn miếng ngọc, dùng sức giẫm mạnh lên, chẳng mấy chốc, miếng ngọc màu xanh biếc dưới chân cô đã biến thành một đống bột vụn.

Liễu Tình Tình kinh ngạc đến sững sờ: "Cố Gia, em điên rồi à!"

Cố Gia nhìn đống bột vụn trên đất, cảm nhận một chút, không gian vẫn còn trong đầu cô, trong lòng cũng thấy yên tâm hơn.

Ngọc bội đã nhận chủ, cô đã nhỏ máu lên rồi, cho nên bây giờ nó chắc chỉ là một miếng ngọc bình thường mà thôi.

Cố Gia mở to mắt: "Bây giờ em không muốn đưa miếng ngọc này cho chị nữa."

Liễu Tình Tình tức muốn chết: "Em không muốn đưa cho chị thì cũng không thể làm hỏng nó như vậy chứ!"

Ngọc bội hỏng thành ra thế này, chắc chắn mọi công năng bên trong đều không dùng được nữa rồi.

Liễu Tình Tình vô cùng tức giận, hận không thể xé xác Cố Gia ra.

"Đồ của nhà em, em muốn xử lý thế nào thì xử lý, chị lấy tư cách gì mà dạy em chứ!"

Nói xong, Cố Gia đột nhiên ghé sát tai vào cô ta: "Chị họ tức giận như vậy, chẳng lẽ miếng ngọc bội này có bí mật gì sao?"

Sắc mặt Liễu Tình Tình cứng đờ, cười gượng: "Làm gì có bí mật gì, chị chỉ thấy miếng ngọc này đẹp, hơn nữa đây là đồ ông ngoại để lại, em cứ thế làm hỏng nó, chẳng phải là làm tổn thương tấm lòng của ông ngoại sao."

Cố Gia dựa vào khung cửa: "Ông ngoại em thương em, cho dù ông có tận mắt nhìn thấy, cũng chỉ khen em chứ không mắng em đâu."

Nói cách khác, những thứ như thế này, nhà họ Cố có rất nhiều, mất một miếng ngọc này thì vẫn còn ngàn vạn miếng ngọc khác.

Liễu Tình Tình nghiến răng, móng tay bấm vào lòng bàn tay, liếc nhìn gương mặt đẹp tựa như ngọc của Cố Gia.

Đúng là đồ không có não, nhà có nhiều tiền đến đâu cũng không bằng miếng ngọc mà Cố Gia vừa phá hỏng, đáng đời, đúng là một nhân vật pháo hôi chết yểu trong sách.

Không còn ngọc bội, vẻ nhiệt tình trên mặt Liễu Tình Tình lập tức lạnh đi, cô ta lạnh lùng nói: "Tùy em, dù sao thứ bị hỏng cũng không phải tiền nhà chị."

Nói xong, cô ta quay người bỏ đi, cũng không nhắc đến chuyện mời Cố Gia qua nhà mình ăn cơm nữa.

Trong mắt cô ta, Cố Gia đã không còn bất kỳ giá trị lợi dụng nào, Liễu Tình Tình đương nhiên sẽ không rảnh rỗi để một người ngoài đến nhà mình chia bớt cơm ngon canh ngọt.

Nhìn bóng lưng của Liễu Tình Tình, Cố Gia khẽ hừ một tiếng rồi đóng cửa lại.

Liễu Tình Tình là nữ chính trong sách, có số mệnh con cưng, một trong những “bàn tay vàng” của cô ta chính là miếng ngọc bội đó.

Vì một miếng ngọc bội, cô ta thậm chí có thể ở nhà họ Cố suốt năm năm, chỉ để tìm ra nó.

Nếu cô ta đã ngày đêm tơ tưởng đến miếng ngọc này như vậy, chi bằng cứ phá hủy nó ngay trước mặt cô ta, để cô ta sớm từ bỏ ý định đó đi.

Sau khi Liễu Tình Tình đi, Cố Gia cũng không còn tâm trạng nấu nướng, bèn khóa cửa lại, chuẩn bị ra ngoài ăn.

Thời đại trong sách này cũng gần giống như những năm 70 ở thế giới thực, người đi trên phố đều mặc những bộ quần áo màu xám xịt, hiếm khi thấy màu sắc sặc sỡ.

Bên đường không có nhiều cửa hàng, chỉ thấy có hợp tác xã và trung tâm thương mại. Trung tâm thương mại thời này thực ra cũng không lớn, chỉ khoảng hai tầng lầu, trông bên ngoài giống như một căn biệt thự kiểu Tây nhỏ.

Sau một hồi quan sát đầy hứng thú, Cố Gia liền đi vào một nhà hàng quốc doanh.

Đang vào giờ cơm trưa, trong nhà hàng quốc doanh cũng khá đông đúc.

1

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.