TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5
Chương 5

Khuôn mặt cô ấy vẫn trát trắng hơn mấy tông, may mà đánh má hồng khá ổn, mi giả nhìn cũng không còn rẻ tiền nữa, chỉ có điều phấn mắt vẫn lộng lẫy như trang điểm sân khấu, nhìn chằm chằm vào người khác khiến người ta muốn nói lại thôi.

Cô ấy và chú Lý đó hẹn gặp ở một nhà hàng.

Tấm giấy trải bàn bằng nhựa phủ trên mặt bàn gỗ, là một phòng riêng biệt, Trần Nhu đi phía sau Giang Mai Hoa bước đi lắc lư, thầm nghĩ xem nên nói chuyện với bố dượng tương lai thế nào.

Từ nhỏ cô đã không cha không mẹ, lớn lên như cỏ dại, bà nội thương cô nhưng cũng không thể bù đắp được tình thương cha mẹ, mỗi lần được Tiền Quả Nhiên dẫn về nhà ăn cơm đối mặt với bố mẹ cậu ta, cô đều có chút bối rối không biết làm sao.

Dù sao thì bản thân cô cũng chẳng phải học sinh giỏi.

Giang Mai Hoa không có vẻ gì là một người mẹ lắm, chủ yếu vì còn rất trẻ, nói là chị gái cũng không quá lời, sinh con sớm, làm vợ cũng chẳng được mấy năm, làm mẹ thì lúng túng tay chân, đứa con nuôi nấng lớn lên bị suy dinh dưỡng lại còn hơi tự kỷ.

Sau này còn phải trông mặt bố dượng này mà sống.

Trần Nhu chưa ở cùng Giang Mai Hoa được mấy ngày đã cảm nhận thấy cô ấy quả thực khá chân thật.

Dễ bị lừa và rất ngây thơ, dường như không bao giờ nhớ bài học, trong xương tủy vẫn luôn muốn dựa dẫm vào một người đàn ông.

Điều này cũng chẳng sao, cô ấy vốn dĩ là người như vậy, trong nhà anh chị em đông, cái gì cũng phải tranh giành, bữa cơm vậy, quần áo vậy, đến cái giường cũng vậy.

Đương nhiên là muốn có một thứ độc nhất vô nhị.

Tốt nghiệp cấp hai thì làm công nhân nhà máy, nghe lời hứa "độc nhất vô nhị" đó, cô ấy dứt khoát ra đi không hối tiếc.

Trần Nhu mong cô ấy đừng bị lừa nữa, dù cô cũng không đặt nhiều hy vọng vào chú Lý này.

Phòng riêng ở tầng hai, cầu thang lát gạch hoa văn dày đặc khiến người sợ lỗ (trypophobia) phải chóng mặt, Giang Mai Hoa đứng ở cửa phòng còn soi gương làm điệu một lúc lâu, đánh thêm chút son rồi mới đẩy cửa bước vào, cất tiếng gọi "Lý ca" khiến Trần Nhu sởn hết cả gai ốc.

Hôm nay cô ấy đặc biệt chưng diện một chút, bộ váy màu trắng trông tuy rẻ tiền nhưng ít ra không quá khoa trương, đôi bông tai ngọc trai giả cũng khá hợp với cô ấy.

Chỉ là cô ấy đột nhiên gọi một tiếng, làm Trần Nhu khó hiểu, cũng ngẩng đầu nhìn theo.

4

0

3 tuần trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.