TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 25
Thế giới 1 - Chương 6.1: Cuối cùng cũng gặp nam chính của cuốn sách này

Nắng sớm xuyên qua lớp rèm mỏng, rải xuống giường, bên ngoài loáng thoáng tiếng chim hót. Từ Tử Nghiên dụi đầu vào chiếc gối mềm, cảm thấy giấc ngủ đêm qua thật dễ chịu.

Thì ra trên đời vẫn có giấc ngủ thư thái thế này, kiếp trước đúng là sống uổng phí.

Cô khẽ thở dài, tiền bạc núi vàng cũng không sánh nổi cảm giác thoải mái hiện tại. Bây giờ cô đã thông suốt rồi, đời người vô thường, chẳng ai biết bao giờ phải bắt đầu lại từ đầu, lúc đó tất cả đều hóa hư vô, vậy thì chi bằng tận hưởng trọn vẹn từng phút giây, yêu thương bản thân hết mức, sống cho đã, cho rực rỡ.

Như vậy, dẫu có kết thúc cũng không thiệt.

Khóe môi cô cong lên, vươn vai rồi ngồi dậy: [001, chào buổi sáng, lại sống thêm một ngày rồi. Đi thôi, tôi đi tìm cậu em trai giá rẻ, biết đâu lại kéo dài được thêm mấy ngày nữa.]

Từ Tử Nghiên thay quần áo, rửa mặt, hệ thống 001 hơi lo lắng: [Phó Khải Minh còn đang giận cô đấy, chắc gì chịu giúp?]

Cô thản nhiên: [Hỏi là việc của tôi, đồng ý hay không là chuyện của cậu ta, kệ đi. Nếu không được thì tính cách khác. Làm người đừng tự giày vò, có chuyện thì giải quyết, chưa gì đã tự vẽ ra vấn đề để khổ thêm.]

[Cũng đói rồi, tôi ăn sáng trước, tiện mang phần cho cậu ta luôn. Miệng có ăn thì mềm mỏng hơn, ăn đồ của tôi rồi, nói gì chẳng dễ nghe.] Từ Tử Nghiên nhanh nhẹn chuẩn bị rồi chạy xuống lầu.

Phó Khải Minh bận rộn thức cả đêm, khẽ cười mỉa. Hắn còn phải cảm ơn cô vì tiện thể mang phần ăn sáng à? Xem thử chị gái giá rẻ này định giở trò gì để thuyết phục hắn.

Hắn ung dung chờ trong phòng, không ngờ nửa tiếng trôi qua vẫn chẳng thấy bóng ai. Mất kiên nhẫn, hắn đích thân xuống lầu lại thấy Từ Tử Nghiên đang chơi với chó.

Phó Khải Minh vừa tức vừa buồn cười, chống nạnh đứng ở cửa. Cô lớn đầu rồi mà không hay biết gì, cứ thế ném đĩa bay cho con Border Collie, rồi cười rộ lên chẳng ngớt.

Hắn cố ý ho vài tiếng. Từ Tử Nghiên quay lại, ngạc nhiên: "Ơ? Cậu dậy sớm vậy à? Mọi hôm chẳng phải ngủ đến chín giờ sao?"

Hắn chỉ vào cô rồi gằn giọng: "Ồn thế này thì ngủ kiểu gì? Cô cũng rảnh thật đấy, sáng sớm không ăn sáng cho tử tế, ra đây chơi với con chó ngốc này à?"

Nhà rộng thế, ném cái đĩa bay thì có gì ồn ào, cách âm không phải để trưng chứ? Từ Tử Nghiên chỉ coi là hắn nói nhảm, đáp tỉnh bơ: "Tôi ăn rồi nhé, đúng không Leo?"

2

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.