TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 7
30 có phải gái ế

Anh đưa cô về nhà anh. Chưa vào hẳn bên trong anh đã hỏi

-Chuyện vừa rồi là sao, em ngủ với hắn ta rồi à?

Cô sững người nhìn anh, anh nghĩ cô ngủ với anh thì cô cũng ngủ với mọi gã đàn ông trên đời hay sao. Nuốt cục tức vào trong, cô kể lại mọi chuyện, mong anh thông cảm, nhưng ko, hình như chẳng từ nào lọt được vào đầu anh hết, tai anh chỉ nghe những gì anh muốn nghe

-Sao bao nhiêu người quen em ko đến em lại phải chui vào nhà hắn ta hả?

"Đây là người mình định gắn bó cả đời sao?" cô thầm nghĩ, rồi xoay người cô bước ra cửa. Anh gọi giật giọng

-Đang nói chuyện dở mà em định đi đâu hả?

-Đi đâu cũng được, rời khỏi đây, cách xa nhất khỏi anh.

Hít 1 hơi dài cô nói tiếp

-Chúng ta ko thuộc về nhau, tôi ko phải vật sở hữu của anh, vì vậy đừng có mà lên mặt.

Anh biết mình sai, anh biết mình quá đáng, và nhẽ ra phải chạy theo giữ cô lại nhưng anh chẳng làm gì, chỉ đứng đó. Kệ xác cô, đi về với cái gã bị vợ bỏ ấy đi, ko có vấn đề gì sao lại bị vợ bỏ.

Cô thuê 1 căn phòng trọ ko khó khăn gì, đồ đạc thì đặt trên mạng 2 ngày sau có đầy đủ hết. Liệu có nên nhân cơ hội này mà đi hẳn ra khỏi nhà ko, mua 1 căn hộ chung cư và chuyển đến đó sống. Đúng rồi nếu vậy phải mua hẳn 1 căn hộ đắt tiền. Cô có rất nhiều tiền. Suốt thời gian qua sống trong nhà bố mẹ cô ko phải nộp 1 đồng nào cả, tiền cô kiếm được bao nhiêu cô giữ tất.

Cậu cô đột ngột xuất hiện ở nơi cô trọ

-Sao ko nói gì với cậu, sao ko về nhà cậu ở?

Đúng thế, sao ko về nhà cậu.Cậu của cô kết hôn muộn, truyền thống gia đình, cô đã nói rồi, và vợ của cậu còn khá trẻ,chỉ hơn cô 2 tuổi. Đương nhiên ông bà ngoại phản đối quyết liệt, ai lại đi lấy loại nhoe con ấy, để rồi làm bố nó chứ có phải làm chồng đâu. Nhưng dù có bị phản đối cậu vẫn cứ kết hôn. Và thế là đương nhiên mợ ko ưa gì nhà chồng mà cô thì cũng thuộc vào cái gọi là nhà chồng ấy. Cả đời cô đã phải sống trong môi trường thù địch, giờ cô chỉ muốn được sống yên ổn thôi, cho cô được thở chút. Về sống ở nhà cậu mợ đã ko thoải mái lôi thôi còn ảnh hưởng đến cả hôn nhân của 2 người, nên cô né.

Bà Hà tâm trạng rối bời nghĩ kiểu gì cũng ko thông. Hôm qua khi chồng bà và con bé Nhi cãi nhau rồi ông đuổi con gái bà ra khỏi nhà bà đã rất ko hài lòng, nhưng biết tính ông khi đang phát điên như thế mà bà can thiệp làm trái ý ông thì chẳng biết ông còn làm ra những chuyện gì nên bà đành chịu. Tuy vậy bà chỉ khép hờ cửa chứ có đóng chặt đâu. Ông giữ bà lại, cấm bà ra cho con vào nhưng bà định để ông đi ngủ sẽ lén ra. Ấy thế mà nó lại vào ngủ ở nhà cái thằng bỏ vợ, rồi sáng sớm nay khi bà định sang đón con thì chứng kiến tất cả, suýt chút nữa đã xảy ra xô sát giữa thằng bỏ vợ với cái thằng Tây bấy lâu vẫn qua lại với con bà. Con bé nhà bà thông minh giỏi giang nhưng chọn lựa người yêu của nó thì chả ra làm sao. Biết chồng bà có mâu thuẫn với gia đình Huy Hiếu mà nó vẫn yêu, còn yêu cả 2 anh em, chồng bà mới khó chịu với nó từ dạo ấy. Nhưng bà chỉ có mỗi 1 mụn con là nó,ko yêu thương nó thì còn yêu thương ai, sao nó lại ko hiểu. Từ lúc nó lại về sống với vợ chồng bà, bà đã cố thương yêu bù đắp nhưng nó lại luôn giữ khoảng cách. Như mâm cơm có thêm nó nhiều món gấp đôi. Chồng bà thích ăn cá đồng nó lại thích ăn cá bể, chồng bà thích ăn đồ luộc nó lại thích đồ rán, ai bà cũng chuẩn bị cho đúng món ưa thích còn gì.

Chuyện tình yêu tình báo của cái Nhi con bà Hà đúng là li kì, mà toàn yêu 2 người 1 lúc. Hồi trước thì yêu cả 2 anh em nhà thằng Hiếu, giờ yêu cả thằng Tây kia lẫn ông bố đơn thân, làm cho 2 thằng còn suýt đánh nhau, kinh thật. Cả khu nhà xôn xao bàn tán mãi vẫn ko chán. Hoa vợ cũ của Châu đến chơi với bé Bi đứng cau mày nghe lỏm mấy bà giúp việc đang túm tụm buôn chuyện với nhau "Nhi nào, cô nghĩ, li hôn chưa được 1 năm anh đã có người mới rồi sao, vậy mà cứ chì chiết cô mãi, cô lầm lỡ có mỗi 1 lần"

Bà Hà đến nhà trọ tìm con. Hôm đó thấy nó đi với thằng Tây kia bà đã nghĩ "Thôi thế cũng tốt, nếu nó nghiêm túc thì cho chúng nó lấy nhau" ai dè, con bà lại ra đây sống tạm bợ 1 mình thế này. Bà phải đưa nó về nhà thôi, bà đã làm luật với chồng rồi, ông sẽ ko gây sự với nó nữa . Chẳng khó gì mà bà Hà ko thuyết phục được Nhi quay về nhà, bà biết rõ tính con, mắng chửi nó thì ko bao giờ nó nghe nhưng cứ lăn ra khóc lóc giả buồn giả khổ là nó mủi lòng ngay, con bà là 1 đứa nhân hậu vô cùng.

Châu bỏ ra ngoài khi vợ cũ đến chơi với con, anh thật sự ko chịu nổi sự hiện diện của cô ta nhưng vì con anh đành nhẫn nhịn, đã bảo cô ta có thể mang con về nhà 2 ngày cuối tuần mà cô ta ko nghe cứ mò đến, lại còn thích đến lúc nào thì đến hết sức bất tiện, nếu như anh muốn tìm hiểu ai khác thì sao, anh nghĩ rồi hình ảnh cô tự dưng hiện lên trong đầu. Anh đi ra gặp cô đi vào. Nhìn vợ cũ của anh cô hỏi

-2 người lại định quay lại à?

-Có đâu, anh cau mặt, tại thằng bé cứ muốn gặp mẹ mà cô xem mỗi lần mẹ nó về nó khóc cứ như xé lòng ấy thành thử tôi ko nỡ. Bố nó có yêu chiều nó bao nhiêu nó vẫn cứ hướng đến mẹ! Rồi anh hỏi sang chuyện khác

-Làm lành rồi chứ hả? ý anh nhắc đến chuyện cô và John

-Ko, cô đáp cộc lốc rồi bước vào nhà.

Anh ngẩn người "Ko" à, thế là ko hóa giải nổi sao, tưởng bọn Tây sống thoáng lắm mà. Đúng là dạo này ko còn thấy cô đi với gã đó nữa, ko tự lái xe thì cô gọi taxi, vào tận cổng đón cô. Anh thấy hơi áy náy, định giúp cô hóa ra anh hại cô sao, mà hôm đó 2 người có làm gì đâu chứ.

11

0

6 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.