TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 40
30 có phải gái ế

Thảo, bà chị hàng xóm nhà đối diện, người vừa diễn cảnh nóng với Đức hơn cô tầm 4 5 tuổi, cô ko biết chính xác vì mới chuyển đến đây, chưa thân thiết với hàng xóm lắm, tin tức cô lượm lặt được đều qua những cuộc nói chuyện với mẹ của Việt, mà theo cảm nhận của cô thì có vẻ chị ta ko mấy ưa cô, chẳng hiểu tại sao. Lí giải của anh là: "Tình địch ưa nhau làm sao nổi". Ý anh ám chỉ việc Thảo tằng tịu với Đức mà Đức lại đang tìm cách ve vãn cô. Thế cũng ko đúng, đàn bà trong khu này, chỉ cần là người hơn Đức 20 tuổi trở xuống, ai anh ta chẳng cưa, thậm chí mấy chị sồn sồn còn được đặc biệt để ý, giống anh, Đức là loại có sở thích ngược đời phi công trẻ lái máy bay bà già.

Thảo sống với gia đình nhà chồng,có lẽ là nhà giàu nhất khu này. Chị ta có 2 đứa con, con trai đầu tầm 8 9 tuổi, con gái sau lên 3. Minh Đức, con đầu của Thảo bị tự kỉ. Những gì cô biết về bệnh tự kỉ đều là qua bộ phim truyền hình Mĩ The good doctor, ko nhìn thẳng vào người đối diện khi nói chuyện, ko thích người khác chạm vào người, nhất là ôm, bị ôm có khi người giật đùng đùng lên, giống như đòi gì ko được cũng vậy,kĩ năng giao tiếp kém, chỉ số cảm xúc thấp, kiểu như bệnh nhân bị ung thư, ko lựa lời thông báo để người ta chấp nhận sự thật 1 cách nhẹ nhàng nhất, sổ toẹt ngay vào mặt bệnh nhân: "Anh bị ung thư, chỉ còn sống được 2 tuần nữa thôi". Hóa ra ko phải, phổ tự kỉ chia ra đến tận 5 kiểu khác nhau, nhưng có lẽ điểm chung đấy là ko biết nói dối. Mẹ có hỏi Minh Đức: "Có yêu mẹ ko?" 100 lần thì câu trả lời vẫn là ko, dù những câu hỏi về sau thường kèm thêm những câu dọa dẫm: "Nghĩ cho kĩ rồi hẵng nói" hay "Trả lời sai là bị phạt đấy". Cậu bé ko thể tự nói 1 câu cho ra hồn, như là ko biết cách diễn đạt, ví dụ muốn ăn cơm, chạy vào phòng ăn đứng đó, thế thôi, mẹ sẽ phải nói: "Mẹ.ơi.cho.con.ăn.cơm" từng từ 1, chậm rãi để cậu bé nói theo, ko thì chịu, và Minh Đức sẽ nhắc lại bằng chất giọng vừa chua vừa khàn, 1 thứ tiếng Việt ko dấu:

-Me.oi.cho.con.an.com.

Khi vui cậu bé nhảy chồm chồm, bảo mãi mới chịu đứng im, khi có gì ko ưng ý cậu ta hí như ngựa hoặc nằm lăn lộn dưới đất. Những lúc như vậy, đang cho cậu ta làm gì cũng phải thôi vì cậu ta sẽ diễn cảnh ấy mấy tiếng đồng hồ liền.

Học lớp 1 hay lớp 2 gì đấy, cô ko rõ tức là đúp mấy năm rồi và nghe chị Thảo cảm thán thì chắc năm nay lại đúp tiếp mặc dù Minh Đức học rất chăm chỉ. Sáng đi học ở trường, về nhà, cậu bé được gia sư kèm từ 5g chiều đến 9g tối học đọc học viết học làm tính. Ko có đứa trẻ nào trong khu có thể học liền cả 4 tiếng như thế, chẳng có nghỉ giải lao bao giờ, chúng nó thậm chí chẳng chịu học, về đến nhà là cắm mặt vào chơi điện tử, đến 10g cha mẹ kiểm tra xem con đã học được gì mới tá hỏa nhận ra con mình mới làm được 12 câu hỏi thôi, rồi bố mẹ con cái quát nhau ầm ỹ đến khuya và bài tập của con bố mẹ làm hộ, con chép vào vở. Cô thấy bây giờ trẻ con toàn thế, ko bố mẹ làm hộ cũng là mang bài ở lớp đến chỗ học thêm để giáo viên dạy thêm làm cho, thế cho nên có đứa bạn cô làm việc chữa bài tập cho bọn trẻ con, 1 suất 2 tiếng 300k, ngày khoảng 6 7 suất nhẹ tênh. Cả 1 thế hệ chỉ biết đọc chép.

Việc học của Minh Đức khá kì lạ, hôm nào cũng phải học bảng chữ cái l m n, bao lâu rồi ko nhớ nổi. Song song với đó là đọc, chép những bài, đại loại như "Hôm qua em tới trường mẹ dắt tay từng bước", rõ ràng khó hơn hẳn, khó vượt cấp luôn, tất nhiên cô dám cá cậu bé đọc nhưng chẳng hiểu gì, vì thường ngắt từ, ngắt câu lung tung cả, giống như câu đùa: "Rắn là loài bò/sát ko chân". Học làm tính 1+ 3 bằng 6 hay 7 tùy, 7-4 bằng 2 chắc như đinh đóng cột nhưng 39+64 hay 29-14đến như cô, có lẽ cũng phải mang giấy bút ra làm, thằng bé làm ngon ơ! Rõ ràng ko thể mang tính logic ra để áp dụng cho trường hợp này. Minh Đức ghét mẹ vì Thảo đánh con rất rát, nhiều khi ông bà nội đứng nhìn xót cháu phát khóc. Lý lẽ của chị ta là "Ko rèn nghiêm sau ko có người thân ở bên chính thằng bé sẽ khổ chứ ko phải ai khác." Chị ta lúc nào cũng cười toe toét, đến mức cái hội những bà mẹ có con tự kỉ chị ta tham gia trên mạng đã nhận xét chị ta có vấn đề, vì có gì vui đâu mà cười lắm thế khiến chị ta phát điên nhắn tin qua lại chửi bới ầm ầm. Cô thì nghĩ chị ta giống cô, buồn thối ruột ra mà cố giấu vẫn trưng bộ mặt vui vẻ cho thiên hạ nhìn. Có khi vì thế mới đi ngoại tình. Chồng của Thảo, Vĩnh, tính hơi hâm hâm hoặc loại ko có não, ngáo ngáo ngơ ngơ, cô có cảm giác anh ta tính giống con trai lắm, chẳng qua tính cách bất thường của con trai anh ta là từ những tính cách gốc kia phóng đại lên thôi. Lại thêm 1 lí do để chị vợ đi ngoại tình.

9

0

6 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.