TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 23
30 có phải gái ế

Lăn qua lăn lại trên giường mãi anh vẫn ko ngủ được, nhớ cô quá, quen nằm ngủ gác chân lên người cô rồi, giờ thì cô đang ở nhà hắn, ko biết có chuyện gì ko, cô bảo hắn ta chưa làm gì cô hết, ko phải lo, sao ko lo được, ở cạnh 1 người con gái hấp dẫn như cô chỉ có thằng ngu mới bỏ qua. Nói đến thằng ngu thì ở đây có 1 này, mọi việc ra nông nỗi này là tại anh, anh tự dâng giang sơn cho kẻ địch, cô cũng đã mắng anh 1 trận rồi, nhưng nhìn cái mặt nhâng nhâng nháo nháo đó anh thật ko chịu nổi, gây bao đau khổ cho cô mặt vẫn tỉnh bơ như ko, nói thật nếu hỏi anh có làm lại ko anh vẫn sẽ đâm què giò thằng đó.

Ngồi trên sa lông làm việc nhưng mắt Huy vẫn dán vào cô, cô đang lau nốt sàn phòng khách. Cô mặc bộ đồ rộng thùng thình cố che đi những đường nét hấp dẫn của cơ thể nhưng cũng chẳng che được hết, mỗi lần cô cử động mạnh nó vẫn cứ phô ra. Thỏa thuận là cô về làm bạn gái anh chứ ko phải làm ô sin, việc nhà anh thuê người là được, anh vẫn thuê giúp việc theo giờ, anh muốn ở cô nhiều hơn thế. Nhưng cái lần anh luồn tay vào váy của cô định bắt đầu công cuộc trở thành bạn trai cô thì cô bảo

-Anh cho em thêm thời gian, em chưa yêu anh mà anh cứ chạm vào người em, em thấy tởm lắm. Thế nên anh dừng lại.

Kì thực anh ko hề muốn làm tổn thương cô, như lần trước đẩy cô là vì cô nói trúng tim đen của anh khiến anh phát bực, nhưng ngay sau đó anh đã gọi cấp cứu cho cô.

32 tuổi, đẹp trai thành đạt ai nhìn vào cũng trầm trồ rằng anh có cuộc sống quá mĩ mãn nhưng anh lại thấy cuộc đời thật trống rỗng, anh ko muốn cuộc đời mình, anh muốn là 1 người khác. Đó là lí do "anh" trên mạng mang những nét tính cách khác hẳn, đấy như 1 cách giải tỏa áp lực, giải tỏa tâm trạng của anh.

Hôm nay là ngày giỗ mẹ Huy, cô đã dậy từ rất sớm để chuẩn bị. Mẹ anh thích hoa sen, phòng thờ anh làm để thắp hương cho bà, trên tường vẽ đầy hoa sen, cứ như người ta đang bước vào 1 đầm sen vậy. Cô chẳng biết gì về chuyện làm đám giỗ. Ngày trước ở nhà bà ngoại hay ở nhà bố mẹ, đó là việc của người lớn, cô chỉ phụ việc thôi, chẳng cần để ý lắm các bước là phải làm những gì. Giờ thì chuẩn bị đám giỗ mẹ Huy, cũng ko phải việc của cô nhưng cô vẫn muốn làm cho thật tốt. Năm nay là năm chẵn và cô biết anh yêu mẹ nhiều đến thế nào. Do đó anh mới luôn bực dọc với bố và Hiếu vì nghĩ họ đã quên mẹ anh rồi, quên quá nhanh, 1 người thì mau chóng quen và lấy vợ khác, 1 đứa thì ngay lập tức hoan hỉ vun vào. Để chuẩn bị cho ngày giỗ mẹ anh này cô đã phải lên mạng tìm hiểu mãi. Tuy Huy chẳng mời ai nhưng cô biết anh muốn tổ chức thật hoành tráng.

Dậy từ sớm Huy nằm dán mắt nhìn lên trần nhà, hôm nay là giỗ mẹ, nhanh thật 20 năm rồi. Mẹ anh bị tim, sau khi sinh anh bác sỹ đã cảnh báo mẹ anh ko nên có thai nữa, sinh đẻ ảnh hưởng ko tốt đến bệnh của mẹ, nhưng mẹ anh ko nghe, vẫn sinh em trai anh. Từ đó, sức khỏe của mẹ anh đi xuống nhanh chóng, gần như toàn nằm trên giường bệnh, do đó anh luôn cảm thấy bực bội với Hiếu, dù biết thế là vô lí. Còn bố của anh ông ấy khi nào cũng hờ hờ hững hững, anh có cảm giác như ông ấy đã chẳng còn nhớ tới mẹ anh ngay cả khi bà còn sống. Luôn nuôi mối bất mãn với những người sống cùng nhà với mình, vì vậy anh khi nào cũng có cảm giác cô đơn kinh khủng.

Giờ anh phải gọi cái Nhi dậy, tuy ko mời ai nhưng anh muốn làm giỗ mẹ thật trang trọng, tuy đồ cúng anh định lát nữa sẽ đặt người ta mang đến nhưng thế ko có nghĩa ko có việc để làm, nhiều là đằng khác, chả biết nó có làm nổi ko.

Đứng ở cửa phòng mình anh thấy đèn bếp bật sáng nên anh đi xuống bếp. Trên bàn đã bầy la liệt đủ thứ để chuẩn bị cho đám giỗ. Thấy anh cô bảo

-Anh xem em chuẩn bị thế này đã được chưa, em cũng ko có kinh nghiệm gì nên còn cần gì thì anh chỉnh đi

Anh nhìn cô, rõ ràng cô đã khác xưa nhiều rồi, ko còn là con bé Nhi hỏi cái gì cũng ko biết.

Dọn ra đến mấy mâm tầng trên tầng dưới, tuy chẳng mời ai nhưng anh thấy thật sự hài lòng. Thắp hương cho mẹ, chờ tàn hương, anh tiến lại ôm cô thật chặt, rồi bảo

-Về nhà đi, anh ko cần em nữa.

Lúc Huy ôm cô, cô đã khá hoảng, nhỡ anh ta cảm động rồi chuyện nọ xọ chuyện kia thì cô gay. Vậy mà may quá, anh ta lùa cô về.

Dọn dẹp cho xong cũng gần 12g đêm, Huy cũng ko thèm đưa cô về, quá đáng, nên cô gọi cho anh.

Đêm nào tầm giờ này anh và cô cũng gọi video call cho nhau rồi mới đi ngủ. Lần này cô lại gọi bảo đến đón cô làm anh phát hoảng. Cô gặp chuyện gì à, hắn đòi hỏi nên cô bỏ đi giữa đêm à. Anh hỏi giọng lập cập ko giữ nổi bình tĩnh, câu tiếng Anh đá câu tiếng Việt. Lao vội xe đến đón cô, anh cố nhìn xem cô có ổn thật ko. Cả anh và cô đều ngỡ ngàng ko hiểu nổi chuyện gì xảy ra. Kệ đi, cô lại về với anh rồi. Tấp xe vào lề đường, anh lôi cô lên người mình, giờ này chẳng còn ai ra đường, làm 1 nháy đi, anh thèm quá rồi.

11

0

6 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.